Skip to main content

Posts

Showing posts from October, 2010

Goodbye to love

Một lần nữa, cái cảm giác chống chếnh và cô đơn đến khó tả khi nghe lại những giai điệu da diết I'll say goodbye to love No one ever cared if I should live or die Time and time again the chance for love has passed me by And all I know of love is how to live without it I just can't seem to find it Mình không hề cô đơn đến như thế, vẫn có gia đình, bạn bè xung quanh nhưng cái sự cô đơn khoảng trống của cái gọi là "tình yêu" cũng làm mình trở nên cảm thấy mềm yếu đến kỳ lạ. Là mình đã tự "say goodbye to love" chứ không phải ai khác, là khi mình cảm thấy đó không phải là "love" nữa thì say goodbye có gì là không đúng. Chắc chắn là đúng hơn việc tự lừa dối bản thân mình và lừa dối cả những người khác rằng đó là một tình yêu đẹp. Mình không hối tiếc! Nhưng nó cũng đồng nghĩa mình lại trở lại với một thế giới của sự "cô đơn" dù rằng luôn mạnh miệng nói rằng Ai bảo có người yêu thì không cô ...

Hậu khủng hoảng

Mình đã vật vã với những từ Đại suy thoái, khủng hoảng, nghèo đói, thất nghiệp, chính sách... cho khóa luận tốt nghiệp 2 năm trước và giờ là luận văn, hic. Mặc dù bây h tất cả vẫn là một mớ bòng bong, luận văn mới chỉ vỏn vẹn có 20 trang, chưa nhúc nhích thêm được một chữ nào (thầy ơi đừng giận em oa oa). Nhưng cũng nhờ có tý "nghiên cứu" đôi lúc lại tự rút được ra cho riêng mình mấy thứ lý thuyết, mấy sự so sánh lảm nhảm Nếu như mình vẫn được bảo có tâm trạng lên xuống theo đồ thị hình sin và biến động liên tục, đáy sau thấy hay cao hơn đáy trước, đỉnh sau lổn nhổn nhấp nhô ít hay nhiều hơn so với đỉnh trước là chẳng bao giờ có thể đoán định được, cũng chẳng có chu kỳ nào hết. Tất nhiên là chẳng thể nào biết tương lai như thế nào rồi nên có gì mà phải thắc mắc. Có thể mới sáng nay còn đang rất phởn, nói lung tung liên mồm, bàn kế hoạch này kế hoạch kia, ăn chơi tưng bừng tối đã...

Anh là mùa thu cho em mơ màng...

Anh là mùa thu cho em mơ màng... Vì chưa bao giờ em cảm thấy mùa thu đẹp như lúc này, và cũng chưa bao giờ cảm thấy sắp phải xa một người như lúc này nên em sẽ dành những cảm xúc vào lúc này dành cho anh, một người bạn đặc biệt, một cơn say nắng ngọt ngào. Em để nhạc chuông khi anh gọi tới là bài Sweet dreams, mỗi khi nghĩ tới anh em đều nở một nụ cười, một cảm giác lâng lâng như một giấc mơ ngọt ngào. Anh và em quen nhau khi  Hà Nội bắt đầu vào thu và chúng ta đã trải qua những ngày thu đẹp nhất. Em nghĩ vậy anh ạ. Mùa thu anh dành cho em là buổi sáng sớm đi qua những con phố của Hà Thành, cùng em hít thở không khí trong lành của buổi sáng trên những con phố, trên cầu Long Biên, là phở phố cổ, là trà đá vỉa hè cùng các bác cao tuổi đi tập thể dục sớm. Mùa thu anh dành cho em là Trung Thu trên con phố Hàng Mã, chen chúc chật chội nhưng em cảm thấy rất vui, là cốc chè ngọt góc phố, là trà đá là cà phê. Anh biết khô...