Skip to main content

Posts

Showing posts from 2011

Chẳng bao giờ là của nhau!

Lần đầu tiên mình biết cảm giác lựa chọn giữa việc ở lại và ra đi, vứt bỏ lại nhiều thứ đằng sau lưng. Và cuối cùng cái ngày ấy cũng sắp tới. Phải chia tay rất nhiều thứ quen thuộc, nhiều người yêu mến. Khó khăn và rất nhiều suy nghĩ, những ngày này rồi sẽ đi qua, chẳng còn lâu nữa. Có những người chẳng bao giờ muốn gặp lại, còn có người lại chẳng muốn phải chia tay. Phải, chia tay mà, rồi mọi thứ sẽ khác, tình cảm cũng thay đổi, con người mà, rồi sẽ chẳng còn là gì trong cuộc đời của nhau, chẳng cần phải chờ tới 10 năm nữa. Ngày nào cũng tự nhủ đó là của mình, được khẳng định là của mình, nhưng hơn ai hết, mình biết rõ không bao giờ là của mình và thuộc về mình. Tất cả đều là một sự lừa dối, lừa dối chính bản thân, bằng chính bản thân. Thật ra, mình chẳng hề có giá trị trong cuộc đời của người khác, chẳng qua là một sự huyễn hoặc bản thân. Rồi tất cả chỉ còn là một kỉ niệm khó quên. Đôi lúc cảm giác những gì mơ hồ nhất và những góc lặng lẽ nhất của tâm hồn đã được chạm tới, nhưng k...

Chơi cờ

Gớm, cái ngày xưa, cái ngày xa lắm rồi, cũng tập tọe chơi cờ ấy. Chơi cờ tướng thì khó, nhìn mặt quân mãi mà không thuộc (lại bị ghét cái gì nó hơi có tý Tàu), lại qua sông qua đò đến khó, chỉ biết chơi cờ vua thôi. Nào là một hàng 8 chú tốt dàn hàng, oai như cóc. Cứ đi nước đầu là đi tốt, bài binh bố trận đan chéo và nhau, tốt sau bảo về thằng tốt trước, mày dám ăn là ông ăn mày luôn. Nhưng mà á, chúng mày tốt thôi, chết 1 con thì vẫn còn 7, hy sinh mày mà tao ăn được con xe, con mã, con tượng thì tao cũng ăn chứ không à. Cứ tưởng tiền tuyến mà hay, thằng nào xông pha đầu dễ là thằng ... đi trước. Chú oai hơn tý đi làm xe, làm mã, làm tượng. Vỗ vai bảo thằng xe: - Này, chú là oai lắm! Không như thằng tốt kia nhích được có tẹo. Chú chạy ngang chạy dọc ngon lành. Tha hồ thoải mái chân cẳng. Oai phong lẫm liệt lắm. Thủ thỉ với thằng tượng: Thằng xe kia dốt lắm, cứ thẳng tuột mà chạy. Đã ngang rồi thì ko có dọc được đâu, bàn cờ phải chạy chéo mới nhanh. Mà chạy đường chéo lại ngắn, gi...

Viết cho chính mình

Định viết cho một ai đó nhưng cuối cùng lại chọn viết cho chính mình. Khi cuộc đời sắp bước vào những khúc cua mới, những con đèo mới và dẫn tới những con đường mới, bỗng cảm giác đầy lo lắng. Mình muốn gì và tìm kiếm gì cho cuộc sống??? Một công việc để đam mê và miệt mài nhưng lại sợ trước những điều nhỏ nhen của con người. Tự tin và dũng cảm để bảo vệ một con người nhưng cũng phải suy nghĩ rất nhiều về con người. Chao ôi cái cuộc đời này buồn lắm thay! Nhỏ nhen, ích kỷ, dối trá. Những thứ ấy có thể thay lòng nhiệt huyết, đam mê, sáng tạo ra để đóng góp cho xã hội được ư những cuộc đời quẩn quanh và dối trá!!! Tôi chỉ cần một mảnh đất bình yên để được làm việc, làm những điều mình suy nghĩ và mong muốn thực hiện và biết rằng mình có thể làm được, các người có hiểu không!!! Sợ rằng những nhiệt huyết này, những mong muốn này sẽ chìm theo những gì mà người ta đánh đổi nó bằng tiền, bằng tham vọng, bằng bon chen và ích kỷ. Con người con người!!! Cảm xúc là thứ luôn đi tìm kiếm, vì cả...

Empty

Đi lại vòng cung 15 ngày trong 2 ngày, trên giấy. Và thấy hoàn toàn trống rỗng. Chẳng còn gì cho mình, tất cả đã qua rồi.

Bản đồ đường bộ Việt Nam (cập nhật 2009)

Đàn ông thông minh thì nguy hiểm

Hôm nay đọc được một cuốn tiểu thuyết "lãng mạn thiếu nhi" của Trung Quốc "Chết! Sập bẫy rồi!" vẫn là cái motip cũ tình yêu nữ sinh với một anh chàng đẹp trai, giàu có, lạnh lùng nhưng cũng đầy lãng mạn. Cái làm tôi ấn tượng chỉ có hai điều: Một là trong một hoàn cảnh đầy trớ trêu, nhân vật chính nhận ra mình đang đóng vai phụ cùng với một nhân vật phụ khác. Tôi chợt nghĩ ngay đến cái cái vai "chim lợn" của mình, tiếc rằng con chim lợn cùng đôi với tôi lại bỏ tôi lại để đóng vai chính trong một câu chuyện khác, còn tôi thì vẫn làm vai chim lợn. Tôi đôi lúc cũng muốn mình được đóng vai chính trong một câu chuyện đầy bất ngờ nào đó.. Điều thứ hai là "đàn ông thông minh thì nguy hiểm". Tôi đã nói điều này ngay với một tình yêu của tôi. Chẳng cần nói thì đó cũng là người tôi thấy là một người đàn ông thông minh, đầy cuốn hút và đương nhiên là ... rất nguy hiểm. Câu trả lời tôi nhận lại không bất ngờ "mình không thông minh nên chắc không ngu...

Train travel in Vietnam . . .

Source: www.seat61.com Why trains are the best way to get around Vietnam... You'd be crazy not to.  Vietnam's air-conditioned trains are safe, comfortable & inexpensive, the ideal way for independent travellers to get around and see Vietnam at ground level.  The train journeys are an experience in themselves, and become an integral part of your visit to Vietnam.  You might even meet some Vietnamese people.  Inexperienced travellers often mistakenly think they'll save time by using internal flights - in fact, an overnight train ride from Hanoi to Hué or Danang is not only far more of an experience (and cheaper) than a flight, the train actually saves time compared to flying, because the train leaves Hanoi city centre in the evening and arrives in Hué city centre next morning.  Flying takes 4 or 5 hours out of your sightseeing day in getting to a remote airport, checking in, taking the flight itself, collecting your bags and getting back into the city cent...