Đừng bao giờ ngu dại nữa nhé!!!
Ngoảnh qua ngoảnh lại bỗng chợt thấy mình già thế, mà đúng là già thật cơ, già đến mức chẳng buồn đếm tuổi nữa, đã ngoài 30 rồi. Mỗi lần nghĩ lại chuyện gì không phải là tháng trước, năm trước nữa mà là 3 năm trước 5 năm trước, 10 năm trước... nhiều chuyện đã nhanh như một cái chớp mắt. Có nhiều người từng quen biết, thế mà kí ức xóa nhòa, đột nhiên có một ngày chợt nhắc lại mới nhận ra, ừ nhỉ mình cũng từng quen mà rồi quên luôn họ. Chắc họ cũng thế, quên luôn mình. Ở cái tuổi này, tự nhiên cảm thấy phải đấu tranh thật nhiều, đấu tranh với công việc mỗi ngày, đấu tranh với sự trì trệ của bản thân, đấu tranh với mâu thuẫn của cá nhân mình và xã hội. Câu hỏi lớn nhất ở thời điểm lúc này hẳn phải là Có nên sinh con tiếp hay không? Thật là buồn cười khi chính mình cũng không thể trả lời cho thật thỏa đáng, mặc dù sinh con là việc của mình và cũng không ai có thể làm thay cho mình được. Mình cá nhân, muốn s...