Skip to main content

Màu hoa nào để nhớ

Giữa phố Trần Hưng Đạo đang nhộn nhịp, vận tốc chợt giảm từ 40km/h về còn 20km/h, mắt chợt ngước lên nhìn những bông hoa trắng đang sáng rực một góc phố. Hoa Sưa đấy, ngọt ngào quá. 
Chợt mình như được trôi về quá khứ, với cây sưa trong kỉ niệm ở một góc con phố nhỏ, và một tuổi thơ đầy màu sắc của những loài hoa giản dị và bình yên.
Trong cái sân yên lặng của tòa nhà chính trị cũ kỹ, góc kia là cây táo, khi những quả táo xanh non mới chợt chỉ bằng ngón tay cái, lũ trẻ con đã bám trên những bờ rào vặt trụi, góc kia là bụi râm bụt với những bô hoa đỏ chót, nằm lấp ló sau những màn lá xanh thắm, mà lũ nhóc vẫn hay hái xuống, bóc lớp lá ở cuống, cho vào mồm mút lấy cái vị nhan nhác ngọt. 
Trường cấp hai của mình đẹp lắm, khoảng sân trường với những cây cổ thụ già cây bàng này, cây phượng này, cây bằng lăng và cả những cây gì chẳng biết tên nữa, rễ to bằng những ống chạy dây cáp ngầm bây giờ ý, nhưng cái màu nâu xì xù và những tán lá râm mát chính là nơi tụ tập chơi bời của đám học sinh trong những gì nghỉ ra chơi. 
Màu phượng rực rỡ cứ hiện lên trong trí nhớ với những chùm hoa bừng nở trên bầu trời, những cành phượng chìa vào hàng lang, mà đứng ở tầng 3 của khu nhà có cảm giác mình thật cao, nhìn thấy cả ngọn ca, thò tay ra có thể nghịch đùa cũng với những chùm lá ấy nữa. Đã bao lâu rồi nhỉ không chạm tay vào đám lá phượng ấy, với một lá phượng ngắt ra là có trò chơi đủ cho cả một buổi, bóc những bông phượng chưa nở, còn gói mình trong quả màu xanh để chơi chọi gà, tuốt lá phượng để chơi đồ hàng, chợt thấy mình đã trôi xa khỏi những thứ quá thân thuộc với cái thời lấm lem đấy.
Vào tầm tháng 2 tháng 3 hàng năm, lá cây vàng và rụng mỗi lúc một nhiều. Ngày ấy mình vẫn thắc mắc sao cuối mùa xuân này mà cây lại rụng lá nhỉ, khi trút bỏ hết những lớp lá già cỗi, trả về với đất, những cây cổ thụ già như trẻ hơn với màu xanh mượt mà.
Màu xanh ấy, xanh non nhìn mát rượi ấy, màu lá cây xưa sau khi những bông hoa trắng rụng. Hồi ấy, mình vẫn gọi cái đoạn đường nho nhỏ đấy là đoạn đường đẹp nhất, một bên là bức tường sau lưng trường học, một bên là hội trường chính trị, cây sưa mỗi năm lại ra một mùa hoa trắng và một mùa lá xanh mướt trên cái đoạn đầy kỉ niệm ấy. Bác bảo vệ già năm nào cũng trả lời câu hỏi: "Cây gì đây ạ bác ơi?" - "Cây hoa sưa đấy cháu"
Và hình như càng lớn, hình như càng ít để ý những mùa hoa quen thuộc ấy thì phải. Có những năm khi tiếng ve đã tắt hẳn, chợt tự hỏi lòng hình như năm nay chưa nhìn thấy bông hoa phượng nào thì phải. Lúc đó chợt khao khát nhìn thấy màu hoa đấy, chạy xe loanh quanh thành phố để tìm những bông hoa phượng cuối mùa.
Lại chờ một mùa phượng nữa sẽ về đây, cũng chẳng lâu nữa đâu, để lúc nào đó lại chợt dừng lại ngắm nhìn và  lại nhớ... 
Hâm lắm ý!

Comments

Popular posts from this blog

Các khu vực văn hóa phương đông từ góc nhìn khu vực học

Là một khu vực văn hoá thống nhất, rộng lớn, phân chia văn hoá phương Đông ra thành các khu vực nhỏ hơn là một việc làm không hề đơn giản. Khó có một “nhát cắt” thật rạch ròi giữa các khu vực hay các vùng văn hoá. Điều này cũng dễ hiểu bởi lẽvăn hoá các khu vực luôn có sựtác động và ảnh hưởng lẫn nhau. Do vậy, sựphân chia văn hoá phương Đông thành các khu vực văn hoá dựa trên lãnh thổ địa lí cũng chỉ có ý nghĩa tương đối mà thôi. Với một quan niệm nhưvậy, từgóc nhìn khu vực học, chúng ta có thể tạm thời phân chia văn hoá phương Đông thành 6 khu vực dưới đây:  1.  Đông Bắc Á    2.  Đông Nam Á    3.  Nam Á   4. Trung Á  5. Bắc Á    6. Tây Á - Bắc Phi http://www.worldatlas.com/webimage/countrys/asia/asiaall.htm 1. KHU VỰC ĐÔNG BẮC Á  Có người gọi khu vực này là Đông Á. Đây là khu vực của các nền văn hoá Trung Hoa, Nhật Bản, Korea, trong đó văn hoá Trung Hoa là trung tâm. Văn hoá Nhật và văn hoá Korea chị...

Những đặc trưng cơ bản của thể chế chính trị thế giới đương đại - Thể chế cộng hoà

Phần 1: Thể chế quân chủ Thể chế chính trị cộng hoà Thể chế chính trị cộng hoà là thể chế, xét về bản chất, quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân, ,chính quyền do nhân dân bầu ra. Song trên thực tế, ở các nước tư bản chủ nghĩa, quyền lực nhà nước được tổ chức theo nguyên tắc "tam quyền phân lập" và tất cả quyền lực thuộc về các tập đoàn tư bản. Ở các nước tư bản chủ nghĩa, thể chế cộng hoà có ba loại: cộng hoà tổng thống, cộng hoà đại nghị và cộng hoà lưỡng tính. Ở các nước xã hội chủ nghĩa, thể chế chính trị được tổ chức theo mô hình cộng hoà Xô Viết như Liên Xô trước đây. 2.1 Thể chế cộng hoà tổng thống Điển hình cho thể chế cộng hoà tổng thống là thể chế chính trị ở Mỹ, các nước Mỹ Latinh, Liên bang Nga... Đặc trưng tiêu biểu của thể chế này là: - Quyền lực nhà nước tập trung vào Tổng thống do dân bầu ra. - Tổng thống vừa là nguyên thủ quốc gia vừa là người đứng đầu cơ quan hành pháp, nắm trọn quyền hành pháp. Tổng thống tự thành lập Chính phủ, các thành vi...

Bản sắc văn hóa phương Tây

Để tìm hiểu văn hóa Mỹ, không thể không nắm những nét chung của văn hóa phương Tây, một nền văn hóa được đánh dấu bởi lối sống, tình cảm, tư duy, các sáng tác… của người Tây Âu – Bắc Mỹ nói chung. Văn hóa phương Tây có ba yếu tố: chủ nghĩa nhân văn cổ Hy Lạp – La Mã, yếu tố Do Thái – Ki tô giáo, chủ nghĩa duy lý và khoa học. 1. Chủ nghĩa nhân văn cổ Hy Lạp – La Mã Theo trình tự thời gian, chủ nghĩa nhân văn cổ Hy Lạp xuất hiện đàu tiên. Nhà vthơ anh Shelly đã viết: “Tất cả chúng ta đều là người Hy Lạp; luật pháp, tôn giáo, nghệ thuật của chúng ta đều bắt nguồn từ Hy Lạp”. Nhận định này có phần cường điệu, nhưng cũng phải công nhận là “Người Hy Lạp đã sáng tạo ra tất cả những lý tưởngn hân bản mà chúng ta thường coi là đặc trưng cho phương Tây.” (F.Mc Nall và Phillip Lee Ralph – Những nền văn minh thế giới Norton and Company, New York 1968) tự do, lạc quan, chú trọng đến hạnh phúc con người ở trần thế, đề cao lý tính, văn hóa, tôn trọng cả thân thể lẫn tinh thần, tôn trọn...